Martin De Porres 16
16
LỜI TIÊN TRI CUỐI CÙNG
Năm 1639, trong một cuộc kinh lý
qua thành Lima, Đức Cha Feliciano de
Vega, Tổng Giám Mục Mễ Tây Cơ bị bệnh sưng phổi rất đau đớn các bác sĩ đều thất
vọng trước căn bệnh nguy hiểm ấy!
Thấy không còn hy vọng ở khoa học
loài người, Đức cha mới nhớ đến Thầy Martin, một nhân nổi tiếng là hay giúp đỡ
con người. Ngài sai cha Cipriano de Vega, là cháu ngài thân đến tu viện Santo
Rosario, yêu cầu cha Bề trên sai Thầy Martin đến giúp đỡ mình trong lúc lâm
nguy.
Vâng lời Bề trên, thầy Martin vội
vã thân đến hầu Đức Tổng Giám Mục, Ngài xin thầy để tay lên ngực mình với một ý
nghĩ là có bàn tay thánh ấy, nhất định ngài sẽ cứu thoát! Nhưng lòng khiêm
nhường, thầy hết sức xin cáo thoái. Theo ý thầy không bao giờ dám làm như thế,
tuy nhiên đứng trước sự khẩn khoản như truyền khiến của Đức Giám Mục, thầy phải
nhắm mắt vâng lời để tay lên ngực ngài, cùng lúc đó căn bệnh biến đi đâu mất,
Đức Giám Mục bình phục, Ngài cảm thầy trong mình dễ chịu, vui vẻ khoan khoái
như vô sự!
Đứng trước phép lạ hiển nhiên, ai
nấy đền rầm rộ khen ngợi thầy Martin, coi ngài như thánh sống !
Trên đường trở về địa phận, Đức
Tổng Giám Mục xin bề trên cho phép thầy đi hộ tống. Nhưng với cử chỉ khiêm nhu,
thầy xin cáo từ về nhà dòng vì thầy đã biết một việc quan trọng trong đời thầy
sắp xẩy ra...
Toàn thể nhà dòng rất ngạc nhiên
khi thấy lần đầu tiên, thầy Martin mặc bộ áo mới! Có người thắc mắc về cái thái
độ hiếm thấy ấy. Thầy nói như nửa đùa nửa thật rằng: Đây là bộ áo mới mà lần
đầu tiên cũng như lần cuối cùng tôi mặc để người ta liệm xác tôi đem chôn cho
tiện việc! Câu nói đó, ai ngờ có ngụ một sự thật rất phũ phàng!
Ngày hôm sau thầy bị sốt rét
nặng, phải nằm liệt giường liệt chiếu. Cả nhà dòng tuôn đến bên giường thầy,
tìm phương cấp cứu. Nhưng thầy bình tĩnh nói cho các anh em biết rằng: Đời sống
của thầy đến đây chấm dứt, bất cứ thuốc nào cũng không cứu sống thầy trong lúc
này! Khi thấy anh em nhà tận lực giúp đỡ mình về mọi phương diện, thầy rất cảm
động, ngỏ lời thành thật cám ơn bề trên và toàn thể anh em trong nhà, đồng thời
xin tha thứ những lỗi lầm mà thầy phạm trong cả cuộc đời tại tu viện, lời lẻ
khiêm nhường và chân thật, ai nghe cũng phải cảm động chảy nước mắt ra, và tỏ ý
lo ngại buồn tiếc vì sắp phải vĩnh biệt một đấng thánh...
Sau cùng, thầy dọn mình chịu các
phép sau hết cách sốt sắng để dọn mình chiến đấu với hỏa ngục một lần sau hết
vì thầy biết rằng: Bọn Satan đã đem toàn lực ra để cho thầy ngã lòng mất nhân
đức tin cậy trong phút cuối cùng của cuộc đời thầy...Nhưng với sự giúp đỡ của
Thiên Chúa, của Mẹ Maria mà trọn cuộc đời thầy đã trìu mến, của Thánh Phụ Đa
Minh, của thánh Vicentè Ferrer, của thánh Catarine Alexandrina, Martin nhất
định lao thân vào mặt trận chiến đấu đến thắng lợi cuối cùng !
Ngoài ra, ma quỉ còn làm cho Ngài
đau đớn hơn về phần xác do bệnh tật gây ra, nhưng ngài đã cam lòng chịu hết để
kết hợp với những đau khổ Chúa Giêsu trên thánh giá.
Giờ hấp hối đã đến, các thầy
trong nhà quì xung quanh giường đọc kinh bảo đàng...
Thầy Martin sốt sắng ôm tượng
chịu nạn trên ngực, ứa nước mắt ra, từ giã tất cả anh em nhà lần sau hết. Khi
các thầy đọc tới câu: "Chốc ấy ngôi thứ hai xuống thế làm người, và ở cùng
chúng tôi" thì thầy Martin thở hơi cuối cùng, để lại một tang chung cho cả
nhà dòng và nhân dân Lima..
Thầy tắt thở hồi 9 giờ tối ngày 3 tháng một dl 1639. thọ 60 tuổi, tu được 39
năm.
Tiếng chuông sầu báo hiệu cái
chết của một đấng thánh suốt đời đã tận tụy hy sinh cho người đồng loại nói
chung và cho những nạn nhân xấu số nói riêng, khi nghe tin thầy Martin chết tại
tu việm Santo Rosario, toàn thể nhân dân Lima tuôn đến kinh viếng thi thể ngài,
họ ngậm ngùi thương tiếc vì từ nay mà đi, Lima sẽ có một đấng thánh bầu cử cho
dân thành trước ngai thiêng !
Thế là thầy Martin đã chết đúng
như lời thầy đã nói trước.
Đó là lời tiên tri cuối cùng của
thầy!
Post a Comment