Quyền Năng Của Tâm Hồn Biết Ca Ngợi : Chương I - Phần 3
Quyền
Năng Của Tâm Hồn Biết Ca Ngợi : Chương I - Phần 3
Quyền Năng Của Tâm Hồn Biết Ca Ngợi |
Một
gia đình công giáo kia có hai người con. Một người là sự hạnh diện và niềm vui
của gia đình. Nó sống trong nhà, chia sẻ đức tin sống động và nồng nhiệt của
cha mẹ nó.
Một
hôm trong bữa cơm tối, họ tâm sự với tôi rằng, đứa con trai đầu đã bất mãn và
bỏ nhà ra đi. Nó học hành rất giỏi. Để phản đối cha mẹ và xã hội, nó trở thành
hippy, chạy rong lang thang khắp xứ, hầu như không mục đích, không lý tưởng.
Cha mẹ nó không biết phải làm sao nên xin tôi giúp ý kiến. Tôi trả lời rằng:
ông bà phải tin rằng Chúa đã ban cho một đứa con như vậy, và Chúa đáp lời ông
bà cầu khẩn để đứa con được cứu rỗi.
-
Nếu ông bà chân thành cầu khẩn, ông bà nên chắc chắn rằng cuộc sống mà anh ta
đang sống hiện nay ở trong chương trình Chúa đã hoạch định cho anh và cho ông
bà.
Ông
bố trả lời:
-
Tôi hiểu lắm chứ, chúng tôi muốn điều thiện cho con chúng tôi, và Chúa cũng chỉ
muốn điều tốt lành cho mỗi người chúng ta.
Sau
khi chấp tay ngồi quanh bàn ăn, chúng tôi cảm tạ Chúa đã thực hiện chương trình
của Ngài theo ý Ngài. Đọc kinh xong, hai bậc cha mẹ cảm thấy nhẹ nhõm và an
bình hơn.
Sau
đó ít lâu, họ viết thơ cho tôi.
Từ
ngày chúng tôi gặp nhau, họ vẫn tiếp tục kiên trì ca ngợi Chúa vì cuộc sống của
con họ, mặc dầu họ không hiểu nổi. Nhưng rồi một ngày kia, đứa con trai đầu
lòng đó bị tai nạn xe hơi và bị thương nặng ở chân. Bị què quặt nên nó đã quyết
định trở về nhà. Nó tuyên bố với cha mẹ là nó còn rất nhiều hóa đơn chưa trả.
Cha mẹ nó cầu nguyện và kết luận rằng nếu Chúa hoạt động trong cuộc sống của
con ông bà thì Chúa cũng đã thấy trước đống hóa đơn phải thanh toán đó. Hai ông
bà cám ơn Chúa cho mỗi hóa đơn và lần lượt trả hết.
Người
con thấy vậy, ngã ngửa! Anh ta nghĩ rằng: thế nào cũng sẽ bị khiển trách và cha
mẹ sẽ từ chối trả thay cho anh. Nhưng mọi sự lại trái ngược: cha mẹ rất thoải
mái và âu yếm anh. Ông bà có vẻ chấp nhận cách anh ăn mặc, chải tóc mà không
phê bình chỉ trích.
Một
buổi tối nọ, một nhóm nhỏ đến thăm người em. Anh cả tỏ vẻ bực bội, nhưng vì đau
chân nên phải ngồi nhà.
Đám
thanh niên này hăng hái nói lên Đức Giêsu đã hoạt động thế nào trong đời họ.
Lúc đầu, người anh cả ngão nghễ, phê bình quan niệm ngây thơ và không thực thế
của đám trẻ trước cuộc sống. Nhưng dần dần anh lắng tai nghe họ và đặt câu hỏi.
Trước khi trời tối, người anh cả đã dâng trọn cuộc sống cho Đức Kitô.
Trong
một bức thơ tràn đầy niềm vui, cha mẹ anh kể cho tôi nghe sự thay đổi toàn diện
của đứa con: anh đã quyết định theo Chúa Giêsu và phục vụ Ngài. Anh say sưa đọc
Kinh Thánh và ngay hôm sau, xin được rửa tội trong Thánh Linh, như các Tông Đồ
đã lãnh nhận ngày lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống lần đầu tiên, sau khi Chúa chết
và sống lại. Sau đó ít lâu, anh đã gặp một thiếu nữ công giáo và hai tuần sau
đã đính hôn với cô.
Bao
nhiêu tháng cầu nguyện trong lo âu và vất vả đã không mang lại một thay đổi nào
nơi chàng trai này. Nhưng khi cha mẹ anh đã trở lại với Chúa, chấp nhận hiện
trạng của con mình, Chúa đã can thiệp và đã thực hiện được dự án tuyệt hảo của
Chúa trên mọi người.
Chúa
thật có một dự án tuyệt hảo trên cuộc sống của bạn và của tôi.
Nếu
chúng ta cứu xét những cảnh sống của mình, chúng ta thấy những hoàn cảnh bi đát
và khó gỡ.
Càng
cầu nguyện, càng xin Chúa giúp, các khó khăn đã không thay đổi mà chỉ càng tăng
thêm. Cuộc thay đổi chỉ xảy ra khi chúng ta ca ngợi Chúa vì hoàn cảnh đó, thay
vì xin Chúa cất hoàn cảnh đó đi.
Post a Comment