THÁNH THỂ HY TẾ TUYỆT VỜI 16
CHƯƠNG 16: THÁNH LỄ:
HY TẾ ĐỀN TỘI HOÀN
HẢO NHẤT
Để
tìm hiểu đúng những điều sau đây, cần lưu ý rằng mọi tội đều có hai hậu quả: Tội và hình phạt của tội. Tội, bao gồm sự mất ơn nghĩa Chúa, và
hình
phạt đời đời được tha và xóa bỏ nhờ Ăn Năn và Xưng Tội (với việc Xá Giải):
các hình
phạt tạm
cũng được
tha nhờ ăn năn và đền tội,
nhưng THƯỜNG chỉ được tha MỘT PHẦN
mà thôi: ăn năn càng sâu xa bao nhiêu,
xưng tội càng
chân thành bao nhiêu. Phần nợ còn lại của chúng ta có thể được
trả bằng khóc lóc, cầu nguyện, ăn chay, tỉnh thức, bố thí, Xưng Tội và Rước Lễ, dự Thánh Lễ theo ý chỉ của mình, các Ân xá hay lửa Luyện Ngục. Các việc hãm mình đền tội này gây khó chịu cho giác quan chúng ta và vì thế chúng ta thường từ chối làm các việc ấy. Nếu chúng ta muốn thoát các đau khổ Luyện Ngục nhưng lại không muốn hãm minh đền tội,
có phương thế
nào khác chúng ta có thể làm – ngoài việc tránh „mọi tội‟
không?
HÃY LÀM NHƯ NGƯỜI ĐẦY TỚ MẮC NỢ CHỦ ĐÃ LÀM
Chúng ta phải làm giống như người
đầy
tớ trong câu truyện của Chúa Giêsu
trong tin Mừng Matthêu 18:23-27: Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn
các
đầy tớ của mình thanh toán sổ sách.
Khi nhà vua
vừa bắt đầu, thì người ta
dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn nén vàng. Y không có gì để trả,
nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. Bấy giờ tên đầy tớ ấy sấp mình xuống
bái lạy: “Thưa Ngài, xin Ngài rộng
lòng
hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.” Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh
lòng
thương, cho y về và tha luôn món nợ.
Hẳn
ta phải kinh ngạc trước sự bạo dạn của người đầy tớ tự tin này, anh ta
không ao ước được tha món nợ khổng lồ mình mắc phải, hay chỉ một phần món nợ ấy, nhưng chỉ xin được khất nợ mà thôi. Trong hoàn cảnh của anh ta, không
một
ai có thể trả một món nợ to lớn như thế, dù có sống thêm cả một
trăm
năm nữa.
Đương nhiên câu truyện Chúa Giêsu kể không có trong thực tế, nhưng là một dụ ngôn trong đó người đầy tớ biểu trưng cho một người đã phạm nhiều tội trọng và mắc một món nợ khổng
lồ với Thiên Chúa.
Hỡi bạn là tội nhân, bạn là người mà Chúa Giêsu đã nói: Ngươi không biết rằng ngươi là kẻ khốn nạn,
đáng thương, nghèo khổ, đui mù và trần truồng (Kh 3:17). Bạn không thể hình dung nổi món nợ của bạn lớn như thế nào đâu. Làm sao bạn có khả năng trả được mười ngàn nén vàng, khi mà dù sống bao nhiêu, bạn
cũng không thể kiếm được dù chỉ một nén. Hình phạt do một tội trọng quá lớn khiến tự mình
bạn không thể nào đền bù cho đến đời đời. Thế nhưng có một phương thế bạn
có
thể được xóa món nợ khổng lồ ấy. Cùng
với người đầy tớ trong Tin
Mừng, bạn hãy phục xuống chân Chúa và nài xin Người lắng nghe lời cầu xin của
bạn: “Chúa đã kiên nhẫn với con. Xin cho con có thời giờ để con làm việc đền
tội
và trả hết món nợ của con. Nếu
con không thể xin cử hành một lễ cho con,
con sẽ hết sức siêng năng tham dự Thánh
Lễ và dâng lên Chúa để đền trả món nợ nặng nề của con.”
CHA
SANCHEZ cũng cho cùng một lời khuyên như thế: “khi bạn dự Thánh Lễ, hãy hình dung Thánh Lễ là của bạn, được Chúa Cha và Chúa Con ban cho bạn. Đây
là một thực tế, đúng
như lời tuyên
bố của Chủ Tế: “Anh chị em
hãy cầu nguyện, để hy tế của tôi và của anh chị em được Thiên Chúa là
Cha Toàn Năng chấp nhận”
Linh
mục tuyên bố với mọi người hiện diện rằng hy tế này không chỉ là của ngài mà là của mọi người, vì
thế cũng là hy tế của bạn. Khi suy nghĩ về điều này, bạn hãy thưa với Chúa: “Lạy Chúa, con mắc
nợ Chúa bao nhiêu? Một trăm, một ngàn, hay có thể mười ngàn nén vàng? Lạy Chúa, con nhìn nhận mắc nợ Chúa nhiều lắm. Con đã sẵn sàng trả nợ. Con biết tự mình không đủ khả năng trả nợ, nhưng con có thể trả được nhờ vào công nghiệp Con Chí Thánh Chúa, Đấng hiện diện trên Bàn Thờ và được
trao ban cho con. Con đặt đĩa thánh và chén thánh này trước mặt Chúa: xin Chúa hãy lấy đủ để trả phần nợ của con,” Hãy suy gẫm điều này với đức tin và bạn sẽ được an ủi khi biết rằng các món nợ của chúng ta có thể được thanh toán.
SỨC MẠNH VÔ SONG CỦA THÁNH LỄ
Bây giờ chúng ta hãy xét xem sức mạnh của Thánh Lễ lớn lao như thế nào
để chúng ta có thể đặt hết tin tưởng vào đó. Các nhà thần học dạy chúng ta rằng
Thánh Lễ, dù là cho chủ tế, cho người dâng tiền xin lễ, hay cho những
người dự lễ, sẽ luôn luôn mang lại ơn tha thứ các hình phạt tạm của tội, ex
opere operato, nhờ chính hành động của Thánh Lễ,
nghĩa là sức mạnh và hiệu quả của Hy Tế Thánh Lễ không gia tăng vì chủ tế sốt sắng đạo đức hay giảm đi vì chủ tế tội lỗi; nhưng bất cứ khi nào Thánh Lễ
được
cử hành đúng đắn và
hợp lệ, thì nhờ khả năng nội tại của Thánh Lễ, tự nó có giá trị vô hạn và hiệu
quả
kỳ diệu. Thánh Lễ có giá trị tự thân chứ không phải nhờ sự cộng tác của
chúng ta hay linh mục, để ban ơn tha thứ các hình phạt tạm của tội.
Sự
thật này có thể làm cho mọi người tội lỗi thêm tin tưởng, vì nhờ đó họ
được bảo đảm rằng nếu họ dự lễ với lòng sám hối chân thành, họ chắc chắn
nhận
được
ơn tha một phần hình phạt của tội, nhờ công nghiệp của Đức Kitô
được chuyển cho chúng ta trong Thánh Lễ. CHA MARCHANTIUS
nói về
Thánh Lễ như là
việc chiếm được thực sự những công nghiệp của Đức Kitô, mở ra Kho Tàng của Người để chúng ta có thể lấy những của
cải trong đó và
trả được món nợ của mình.
Kho
tàng này quá lớn
và quá đầy khiến cho
giả
sử như Đức
Kitô phân phát cho mọi người tội lỗi trong
quá khứ, hiện tại, và tương lai, đủ để xóa hết các
hình phạt của tội, thì vẫn còn dư dật cho vô vàn thế giới khác. Đức Kitô
thường ban cho chúng ta một phần của kho tàng này: Khi chúng ta chịu Phép
Rửa thì chúng
ta dốc lòng ăn năn thực sự, khi đi xưng tội và rước lễ, khi làm
các việc lành, nhưng
không khi nào Người ban một cách hào phóng bằng trong Thánh Lễ. Hội Thánh dạy chúng ta điều này khi tuyên bố: Chúng ta
nhận
được những hoa quả của hiến tế
đổ máu này một cách dồi dào nhất trong
hiến
tế không đổ máu này (Công Đồng Trent, Khóa 22, Chương 2). Lý do
Thánh Lễ là hành vi cao nhất, đẹp lòng Thiên Chúa nhất, và có ích nhất cho
phần
rỗi loài người; bởi vì trong Thánh Lễ, Đức Kitô vừa là Thượng Tế vừa đồng thời là Tế Vật. Chính là để tín hữu có thể được hân hoan vui sướng vì
Thánh Lễ mà Đức Kitô ban
những ân huệ của Người một
cách
hào phóng như thế.
Việc phân phát các của cải trong kho tàng của Đức Kitô cũng hầu như là chính Chúa Cứu Thế ngự xuống trên Bàn Thờ trong Thánh Lễ, và đi qua từ người này đến người khác đang tham dự. Người đặt tay vào từng người một
thỏi
vàng làm phần thưởng cho việc họ tham dự Thánh Lễ. Không ai tham
dự mà không nhận được, trừ
những ai tham dự trong tình trạng tội trọng, hay cố
tình
chia trí khi tham dự. Mọi người đều nhận được phần của mình, nhưng với
số lượng khác nhau
tùy
theo tình trạng sẵn
sàng đón nhận của mỗi người. Các
đồng
tiền trời này sẽ được tiêu như thế nào? Chúng
có thể và phải được dâng
lên Chúa Cha để trả các món
nợ của chúng ta, tăng mức ân sủng và hạnh
phúc tương lai của chúng ta. Chớ gì mọi người tội lỗi ghi tạc điều này vào lòng, và nếu có sa ngã phạm tội, họ hãy mau mắn đến nhà thờ, dự Thánh Lễ sốt sắng và dâng lên Thiên Chúa để được ơn tha tội, tha các hình phạt của tội và sửa đổi đời sống. Đây là cách tốt nhất và chắc chắn nhất để nhận được các Ân Sủng này và được gìn giữ để khỏi sa ngã phạm tội lại.
SỐ LƯỢNG HÌNH PHẠT TẠM CÓ THỂ ĐƯỢC THA NHỜ MỘT
THÁNH LỄ
Từ
những điều nói trên, độc giả nào đã nhận thấy rằng hình phạt tạm của tội có thể được tha thứ nhờ Thánh
Lễ, có lẽ sẽ muốn biết Thánh Lễ có khả
năng tha được bao nhiêu hình phạt tạm. Trước
khi trả lời câu hỏi này, trước
hết
ta cần xét đến giá trị siêu vời của Thánh Lễ. CHA LUNCICIUS
nói: “Thánh Lễ có giá trị vô hạn. Khi được cử hành bởi
linh mục, Thánh Lễ tự bản chất thần linh của Tế Vật và Lễ Dâng, có giá trị không
thua
kém khi được
dâng bởi chính Đức Kitô trong
Bữa Tiệc Ly. Khi ấy Thánh
Lễ là
một hành vi có giá trị vô hạn, cũng như mọi việc làm khác. Người đã
thực hiện ở trần gian, vì Ngôi Vị Thiên Chúa của Người có giá trị vô hạn. Do đó Hy Tế Thánh Lễ có giá trị vô hạn.
Cùng tác giả này tiếp tục cắt nghĩa
chi tiết hơn rằng, mặc dù giá trị của
Thánh Lễ là vô hạn, nhưng mức độ lợi ích mỗi người nhận được từ
Thánh Lễ thì có hạn. Đó là vì con người tự
bản chất là hữu hạn trong mọi việc họ làm cũng như trong mọi điều họ nhận được. Nhưng chắc
chắn rằng giá trị vô hạn của Thánh Lễ làm cho Thánh Lễ trở thành một phương thế để đền bù vô số những lỗi phạm
của chúng ta, cho nên nếu ai tham dự Thánh Lễ với lòng sốt
sắng hoàn hảo, thì một Thánh Lễ mà thôi cũng đủ để xóa hết cho họ mọi tội lỗi và hình phạt của tội. Chúng ta phải sốt sắng tạ ơn Chúa biết bao vì đã đặt
trong tầm tay chúng
ta một phương thế dễ dàng như thế để được tha các món nợ nặng nề của chúng ta. Vì Thánh Lễ có giá trị siêu vời như thế, việc tham
dự Thánh Lễ đem lại ơn ích cho chúng
ta nhiều hơn là việc hãm mình đền tội
vất vả.
THÁNH LORENSÔ GIÚSTINIANÔ xác nhận điều
này khi nói: “Bạn hãy lấy một cái cân; hãy đặt lên một đĩa cân mọi thứ việc lành, cầu nguyện, ăn chay, phạt xác, hành hương và
đủ thứ khác nữa; trên đĩa cân bên kia, bạn đặt một Thánh
Lễ mà thôi. Hãy cầm cân và bạn sẽ thấy cán cân lệch hẳn về phía đĩa cân thứ hai này; lý do là vì trong Thánh Lễ, Đức Kitô được dâng lên, và nơi Người có sự sung mãn Thần Tính và Nhân Tính, như lời Thánh Phaolô nói: (Cl 2:9) nơi Người chứa đựng kho tàng công nghiệp vô hạn, và lời chuyển
cầu của Người có sức mạnh vô biên.” Nói thế cũng như nói rằng: nếu bạn
đã làm mọi thứ việc đền tội và sốt sắng
dâng lên Thiên Chúa, bạn mới
chỉ dâng những công việc của con người mà thôi, chẳng đáng kể là gì so với uy danh
vô biên của Thiên Chúa, nhưng khi dự Thánh Lễ, bạn dâng các món quà
Thần Linh, các công nghiệp
của Đức Kitô, các vết thương, Mình Chúa Kitô, Máu Chúa Kitô, Cuộc khổ Nạn của Chúa Kitô, các Nhân
Tính của Chúa Kitô, nhờ đó bạn dâng lên Thiên Chúa vô vàn vinh dự, lời ngợi khen, phục vụ và
làm
đẹp lòng Thiên Chúa vô cùng. Vì vậy chúng ta có thể kết luận
một
Thánh Lễ có thể xóa bỏ biết bao hình phạt của tội, vì trong
cán
cân Công Lý Thần Linh
này, Thánh Lễ có sức mạnh hơn hẳn mọi việc đền tội của chúng ta. Và vì những việc đền tội này khi được làm trong tình trạng Ân Sủng thì đủ để tha
các hình phạt tạm của một tội trọng, nên một Thánh Lễ mà chúng ta tham dự
sốt
sắng thì chắc chắn tha cho chúng ta nhiều tội trọng.
Còn
nếu ai muốn tìm
hiểu
thêm nữa để biết chính xác số lượng hinh phạt trong Luyện Ngục được tha hay giảm nhẹ nhờ một Thánh Lễ, chúng tôi xin
trả lời rằng Thiên Chúa không mặc khải cho Hội Thánh biết mức độ nặng nề
hay thời gian chịu hình phạt bởi một tội trọng hay tội nhẹ.
Tuy
nhiên có thể hỏi: “Nếu tham dự một Thánh Lễ mà được tha quá nhiều hình phạt bởi tội như thế, thì khi xin cử hành Thánh Lễ, chúng ta có thể hy
vọng
được
những gì?” Tôi xin trả lời: xin dâng lễ cho mình khi còn sống thì
được ơn
nhiều hơn là chỉ dự lễ, vì khi ấy
tất cả sự đền bù hay công nghiệp của
Thánh Lễ thuộc về người ấy và được ban riêng cho người ấy. Thiên Chúa không cho ta biết số lượng hình phạt được tha, nhưng chúng ta có thể chắc
chắn rằng việc đền bù này có giá trị và hiệu quả rất lớn. Hiệu quả gia tăng khi
cá nhân người xin dâng lễ thực sự tham dự. CHA MARCHANTIUS nói: “Thánh
lễ ban ơn ích cho người xin dâng lễ khi người ấy hiện diện hơn là khi
họ không hiện diện. Bởi vì mặc dù khi vắng mặt họ cũng được hưởng các ơn ích mà linh mục
dành
riêng cho họ, nhưng họ không rút ra được những ơn ích
mà họ có thể nhận được khi hiện diện.
[
Ở đây cũng cần nhắc tới một sự kiện ít khi được biết đến. Khi ai xin cử
hành một Thánh Lễ để tôn vinh một vị Thánh, hay để xin một ơn hay tránh
một
tai họa, người ấy xin lễ „theo một ý chỉ riêng‟ của mình, nhưng quên không
nghĩ đến việc lãnh lấy cho mình hay một ai khác sự đền bù hay công nghiệp của Thánh Lễ. Nếu linh mục cử hành Thánh Lễ cũng quên và không
dành ý chỉ này riêng cho một ai, thì các công nghiệp ấy sẽ đi vào kho chung của
Hội Thánh, trừ khi Thiên Chúa vì nhân từ mà cũng ban ơn ấy cho những ai vì không biết mà quên việc lãnh ơn ấy cho mình.
Khi
một người „xin lễ‟, người ấy
thường có
ý xin cho một ai đó còn sống
hay đã chết. Chủ tế ít là phải có ý „làm theo ý chỉ của người dâng tiền xin
lễ…‟- (Biên tập)]
Vì
vậy, bạn đọc thân
mến, khi bạn xin lễ kính một vị Thánh
hay
theo ý chỉ riêng của bạn, bạn hãy nhớ lãnh lấy cho mình ơn ích hay công nghiệp
của Thánh Lễ ấy. Bằng cách này
bạn sẽ được hai ơn ích: bạn tôn
vinh
vị Thánh và được tha một phần hình phạt bạn còn mắc vì các tội của bạn. Hãy nhớ điều
này mỗi khi bạn xin lễ.
Tất cả những điều trên đây phải khơi dậy nơi chúng
ta lòng sốt sắng sống
động
và siêng năng tham dự Thánh Lễ hằng ngày; vào các
ngày Chúa Nhật và
Lễ Trọng, hãy tham dự nhiều hơn một Thánh Lễ để nhờ đó được tha những
hình
phạt tạm ngay ở đời này – thay vì ở trong Luyện
Ngục
– Câu truyện sau đây sẽ cho thấy rõ việc thực
hành
này ích lợi cho chúng
ta và
đẹp lòng Chúa như thế nào.
CÂU TRUYỆN VỀ PASCAL VIVES
Trong quyển Lịch Sử Tây Ban Nha của tác giả Mariana có kể câu truyện về một chiến binh Tây Ban
Nha có tên là Pascal Vives, một người có lòng
tôn sùng đặc biệt đối với Thánh Lễ và dự Thánh Lễ hằng ngày, thậm chí nhiều lần
mỗi
ngày. Truyện xảy ra khi ông đang phục vụ dưới cờ của Bá Tước Castile, lúc ấy đã chinh phục được hầu hết nước Tây Ban Nha, và một đạo quân Moor
rất đông
đảo
đã đến vây hãm lâu đài của Bá Tước. Quân phòng thủ lâu đài bị
đánh bất ngờ nên thất bại thảm hại. Bá
Tước bèn
quyết định một trận
liều chết cùng với quân của mình để đẩy lui quân Moor. Sáng hôm sau ông dự lễ cùng
quân
lính, và với lòng tin tưởng vào sự trợ giúp của Chúa, quân ông xông thẳng vào quân địch. Nhưng Pascal Vives vẫn ở lại trong nhà thờ và dự liên
tiếp tám Thánh Lễ liền, cầu nguyện sốt sắng để Chúa ban chiến thắng cho Bá Tước.
Trong khi ông cầu nguyện trong nhà thờ còn các đồng đội đang ác
chiến với quân địch, những người này bỗng trông
thấy Pascal Vives thắng con
ngựa
chiến rồi xông thẳng vào quân Moor tả xông hữu đột chém giết quân
Moor
tơi tả. Trong khi hô hào quân lính
dũng cảm tiến lên theo ông, ông phá
vỡ hàng ngũ quân địch, cướp cờ của chúng và làm chúng tan tác. Trận đánh kéo dài gần bốn tiếng đồng hồ và chỉ kết thúc sau Thánh Lễ thứ tám khi ông
dự xong. Quân Moor đại bại. Mọi người đều cho rằng chiến thắng này là do
sự dũng cảm anh hùng của Pascal Vives và Bá Tước đã truyền lệnh tuyên
dương ông với mọi tước hiệu. Nhưng
khi trận đánh kết thúc, Pascal đã biến
mất, họ đi tìm khắp chiến trường nhưng không thấy ông đâu cả.
Sự
thật là ông vẫn ở trong nhà thờ và đã ở đó gần như suốt cả ngày hôm
ấy, vì ông xấu hổ không dám ra ngoài, sợ bị quân lính chê cười là
hèn nhát và bị Bá Tước đuổi khỏi quân ngũ. Ông không
nghe
được tin tức gì về trận đánh và
cũng không biết bên nào đã chiến thắng. Bấy giờ Bá Tước mới sực nghĩ ra
rằng có lẽ Pascal đã vào nhà thờ để tạ ơn Chúa vì chiến thắng này. Ông bảo quân lính vào
nhà
thờ tìm Pascal. Họ tìm thấy Pascal
và đưa
ông tới trình diện
Bá Tước và
các sĩ quan. Khi mọi người bắt đầu ca ngợi ông vì lòng dũng cảm và
nói rằng chính nhờ ông mà Thiên Chúa đã ban chiến thắng cho họ, ông
hoàn
toàn sửng sốt không biết nói gì.
Một lúc sau, được Chúa soi sáng, ông
thú nhận là ông đã không
tham dự trận đánh,
nhưng đã
ở lại trong nhà thờ và
dự tám Thánh
Lễ liền. Quân lính không tin những gì ông nói, vì chính mắt họ đã nhìn thấy ông tả xung hữu đột ngoài mặt trận và còn hô hào họ dũng cảm
chiến đấu.
Bấy giờ Pascal
trả lời: “Nếu quả thật như các bạn nói, thì vị hiệp sĩ dũng mãnh mà các
bạn thấy giống hệt tôi chính là Thiên Thần Bản
Mệnh của tội, vì tôi quả quyết tôi không hề ra khỏi nhà thờ trong suốt cả ngày. Hãy cùng tôi tạ ơn ngợi khen Thiên
Chúa đã sai một Thiên Thần đến giúp các bạn chiến thắng quân thù. Từ sự kiện này, các bạn hãy rút ra bài học là Thiên Chúa vô cùng
hài lòng khi chúng ta tham dự Thánh
Lễ và Thánh Lễ quả vô cùng ích lợi cho chúng
ta, vì tôi tin chắc rằng
nếu tôi không
dự các Thánh Lễ ấy, hẳn Thiên
Thần Bản Mệnh của tôi đã không xuất hiện và dẫn đưa các bạn tới chiến thắng
hiển
hách này.” Với những lời như thế, ông khích lệ các bạn đồng đội thêm lòng sốt sắng khi tham dự Thánh Lễ.
Hi
vọng sự kiện này cũng có một hiệu quả giống như thế nơi những nơi
nghe
kể câu truyện này và giúp họ siêng năng tham dự Thánh Lễ hơn trong tương lai. Trên hết, những người tội lỗi nặng nề mà ít
làm
việc đền tội thì phải siêng
năng tham dự Thánh Lễ. Chúng
ta biết Thiên Chúa
Chí Công không thể để cho một tội nào không bị trừng trị. Mọi tội đều
phải được đền bù ở đời này hay đời sau. Tự nguyện
đền tội của bạn ngay đời này thì tốt hơn là để Thiên Chúa trừng phạt bạn ở đời sau. Và nếu bạn không thể làm các việc đền tội khó
khăn, hãy chọn việc dễ dàng là tham dự Thánh Lễ, nhờ đó bạn có thể trả hết các
món nợ của bạn.
Post a Comment